Thơ: Yêu Ngài

YÊU NGÀI

Con nói yêu Ngài nhưng thờ ơ
Kinh Thánh nằm kia phủ bụi mờ
Chẳng mấy khi con rờ, đụng đến
Con hững hờ!

Con nói yêu Ngài, yêu lắm thay!
Chúa đợi chờ con biết bao ngày
Con bận công việc, quên cầu khẩn
Con nào hay!

Con nói yêu Ngài, yêu Chúa thôi!
Tim con xao xuyến gởi cho người
Chẳng có chỗ nào cho Chúa ngự
Chúa đơn côi!

Con nói yêu Ngài, yêu thiết tha
Con chẳng xót thương đến cụ già
Chẳng để tâm chi người nghèo khổ
Họ kêu la!

Con nói yêu Ngài, đừng nói suông!
Giữ mối tương giao khi vui, buồn
Yêu người cùng khổ sát bên cạnh
Tỏ tình thương!

Con nói yêu Ngài, xin tín trung!
Dầu cho mưa, bão giăng bập bùng
Vẫn tin cậy Chúa luôn mở lối
Tin đến cùng!

Con nói yêu Ngài, yêu tha nhân!
Xin mở lòng cho, bước đến gần
Đưa tay giúp đỡ ai cùng túng
Tỏ tình thân!

Con nói yêu Ngài mau thực thi
Cầu nguyện, kiêng ăn, sống nhu mì
Mỗi ngày tỏ ra tình ái Chúa
Từng bước đi!

Hoa Dã Quỳ

Nguồn: HỘI THÁNH TIN LÀNH VIỆT NAM (MN)  –  http://httlvn.org