Bài Học Kinh Thánh Hằng Ngày (30.3.2021) – Những Lời Cảnh Báo

 

Giăng 13:21-30

“Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, một người trong các ngươi sẽ phản ta” (câu 21).

Câu hỏi suy ngẫm: Chúa Giê-xu mấy lần cảnh báo ông Giu-đa? Những lời cảnh báo ấy có đặc điểm gì? Đáp ứng của ông Giu-đa ra sao? Khi được Chúa nhắc nhở về những tội lỗi của mình, bạn đáp ứng như thế nào?

Trong bữa ăn cuối cùng, Chúa Giê-xu nhiều lần đưa ra lời cảnh báo về sự phản bội của một người trong vòng các sứ đồ. Lời cảnh báo của Chúa đi từ gián tiếp (câu 11-12) đến trực tiếp (câu 18, 21), và cuối cùng Ngài thẳng thắn nói cho người ấy biết (câu 27). Nhưng lạ thay, cho đến hết câu cuối của phân đoạn này là câu 30, ông Giu-đa vẫn qua mặt được tất cả sự nghi ngờ của những người sống gần ông suốt ba năm. Khi Chúa nói có một người trong vòng họ sẽ phản Ngài, “các môn đồ ngó nhau, không biết Ngài nói về ai” (câu 22). Họ cũng không hiểu vì sao Chúa nói với ông Giu-đa: “Sự ngươi làm hãy làm mau đi!” Có lẽ họ vẫn tưởng ông Giu-đa phải đi lo việc chung hoặc đi giúp đỡ người nghèo (câu 28-29). Rõ ràng với họ, ông Giu-đa đến giờ này vẫn là người có vẻ chỉn chu và có trách nhiệm. Trong mắt họ, ông không hề có biểu hiện gì của một kẻ phản bội.

Thông thường khi nghĩ đến Giu-đa, ta mường tượng ra một người với đôi mắt láo liên, hành vi mờ ám,… Nhưng ở đây rõ ràng ông Giu-đa không phải như thế. Trước mắt mọi người, ông vẫn là một sứ đồ chính danh, có thể vẫn rất xông xáo, chuẩn mực. Thế nhưng, ngay từ Giăng 6:70, khi nhiều môn đồ thối lui không theo Chúa Giê-xu nữa, Ngài đã đưa ra lời cảnh báo có một người trong các môn đồ sẽ phản Ngài. Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời toàn tri, suốt ba năm theo Ngài, ông Giu-đa không hề thay đổi. Chúa vẫn thấy sự ham mê tiền bạc, sự cứng lòng nơi ông. Ông đã đóng kịch rất đạt trước mọi người, và có thể đóng kịch rất đạt với chính mình nữa, nhưng ông không thể đóng kịch được với Chúa.

Ông Giu-đa đã đi xuống, từng bước một. Nhưng ông phản ứng thế nào khi được Chúa nhắc nhở nhiều lần, nhiều cách? Trong chương 6, Sứ đồ Giăng không ghi lại phản ứng gì của ông. Trong chương 13 này, ông “đi ra” (câu 30). Sa ngã là một tiến trình. Lắng nghe tiếng cảnh báo là một chọn lựa. Ông Giu-đa chọn để ngoài tai, chọn bước ra khỏi nơi có Chúa hiện diện, chọn bước vào bóng tối tội lỗi.

Khi xưa, Vua Đa-vít chỉ cần được Tiên tri Na-than chỉ ra tội lỗi một lần: “Người ấy là vua” (II Sa-mu-ên 12:1-7) thì vua liền ăn năn. Ông Giu-đa, tôi và bạn, cần phải được nhắc nhở bao nhiêu lần mới thức tỉnh? Kỷ niệm Chúa chịu Thương khó là cơ hội nhìn vào chính mình để thấy những xấu xa, những thất bại, những bội phản của bản thân, để ăn năn và sám hối.

Bạn có thấy dấu hiệu bội phản nào trong chính mình ngay lúc này không? Thấy rồi, bạn đáp ứng như thế nào với lời nhắc nhở của Chúa?

Lạy Chúa, con tạ ơn Chúa vì Ngài kiên nhẫn nhắc nhở về những sai phạm của con. Trong mùa kỷ niệm Thương khó này, xin giúp con chân thành nhìn lại mình để ăn năn và thay đổi.

 

Nguồn: HỘI THÁNH TIN LÀNH VIỆT NAM (MN)  –  http://httlvn.org