Bài Học Kinh Thánh Hằng Ngày (15. 6. 2021) – Đừng Đoán Xét Ai

 

Ma-thi-ơ 7:1-6

“Vì các ngươi đoán xét người ta thể nào, thì họ cũng đoán xét lại thể ấy; các ngươi lường cho người ta mực nào, thì họ cũng lường lại cho mực ấy” (câu 2).

Câu hỏi suy ngẫm: Chúa Giê-xu dạy môn đồ đừng làm điều gì? Vì sao? Ngài dùng hình ảnh cái rác và cây đà trong mắt để dạy về điều gì? Ai mới có quyền đoán xét người khác? Thay vì phán xét, chúng ta nên làm gì?

Chúa Giê-xu dạy môn đồ đừng đoán xét ai để khỏi bị đoán xét. Từ “đoán xét” ở đây có nghĩa là lên án, phán xét. Chúa Giê-xu không dạy môn đồ phải sống cầu an, im lặng đồng lõa với tội lỗi, hoặc không được góp ý xây dựng khi anh em mình làm điều sai phạm. Điều Ngài cấm ở đây là thái độ bới lông tìm vết, đóng vai thẩm phán lên án tội lỗi của người khác, trong khi lại không quan tâm về những khiếm khuyết của bản thân. Chúa Giê-xu đã minh họa điều này bằng hình ảnh ấn tượng, cây đà và cái rác. Ngài gọi những người sống như vậy là đạo đức giả, mục đích của việc họ làm cốt chỉ để hạ thấp giá trị của người khác và đề cao hình ảnh bản thân.

Có ít nhất hai lý do cốt lõi khiến Chúa Giê-xu cấm các môn đồ sống trong tinh thần lên án người khác: Thứ nhất, không ai có thể biết rõ mọi mặt của sự việc hay một con người nào, ngoài Chúa. Chúng ta có thể nhìn thấy sự việc, hành vi, nhưng không thể nào hiểu được hoàn cảnh hay động cơ thúc đẩy bên trong là gì nên mọi sự phán xét đều không xác đáng. Thứ hai, không ai là người đủ điều kiện để lên án người khác, ngoài Chúa. Chúng ta đều là những con người bất toàn, thế nên thay vì sống trong tinh thần phán xét người khác, thì hãy sống với tinh thần tự xét bản thân. Trước hết, hãy lấy cây đà là những tội lỗi lớn che khuất tầm nhìn khiến chúng ta đoán xét sai lầm. Khi đã lấy cây đà ra khỏi mắt, chúng ta mới có thể sáng suốt giúp anh em lấy cái dằm ra trong tình yêu thương chứ không còn lên án nữa.

Con người thường rất khắt khe trước những sai trật của người khác, nhưng lại rất dễ dãi với những sai trật của bản thân. Đây là điều diễn ra mỗi ngày trong cuộc sống. Chúng ta cũng thường hay phán xét, lên án một hành vi nào đó của người khác, nhưng điều quan trọng là không biết động cơ nào thúc đẩy dẫn đến hành vi đó. Một người ít đi nhóm lại nhưng chúng ta không biết họ ở xa và quá nghèo nên không có đủ tiền xe để đi nhà thờ mỗi tuần. Hoặc cũng có những người đang phải đối diện với sự bắt bớ của gia đình, phải tranh thủ lắm mới đi thờ phượng Chúa được, nên nhìn bề ngoài có vẻ như một người yếu đuối. Thói quen phán xét, lên án người khác không mang tính gây dựng trong cộng đồng Cơ Đốc, ngược lại, tạo nên những con người đạo đức giả. Chỉ có Chúa mới là Đấng đủ tư cách và thẩm quyền để phán xét con người.

Bạn có hay lên án hành vi của người khác không?

Lạy Chúa, xin giúp con mỗi ngày sống trong tinh thần tự xét bản thân trước Chúa. Xin nhắc con biết rằng, ngoài Chúa ra, không ai có đủ thẩm quyền để phán xét người khác.

 

Nguồn: HỘI THÁNH TIN LÀNH VIỆT NAM (MN)  –  http://httlvn.org