Bài 34. Ẩn Dụ Về Mười Người Nữ Đồng Trinh, Các Ta-Lâng, Và Sự Phán Xét Dân Ngoại

Bài 34. Ẩn Dụ Về Mười Người Nữ Đồng Trinh, Các Ta-Lâng, Và Sự Phán Xét Dân Ngoại

 

MA-THI-Ơ 25

          Ma-thi-ơ đoạn 25 này nhằm mở rộng thêm câu trả lời của Chúa Giê-xu cho câu hỏi của các môn đệ Ngài đã nêu lên: “Sẽ có điềm gì chỉ về sự Chúa đến?” Qua ẩn dụ về mười người nữ đồng trinh, nhằm trắc nghiệm đức tin thành thật của Y-sơ-ra-ên; ẩn dụ về các ta-lâng nhằm trắc nghiệm về lòng trung thành của các đầy tớ Ngài, và sự phán xét các dân ngoại nhằm trắc nghiệm vì sao họ được vào nước thiên đàng.

          Đoạn này chỉ ra tầm quan trọng và sự trở lại của Đấng Christ, vì nó có liên hệ với những nhóm người sống trên thế giới. Với sự phân tích cặn kẽ về mỗi nhóm người này sẽ cho thấy rằng nó có thể phơi bày về thái độ và mối giao thông của từng cá nhân đối với Chúa Giê-xu Christ.

          Ẩn dụ về mười người nữ đồng trinh là căn bản cho những ai tin việc Hội Thánh được cất lên một phần, chỉ có một số người nào đó trong Hội Thánh được đem đi khỏi thế gian. Họ nói rằng nhóm “người được cất lên này” lập ra cho những người thật tốt. Đây là sự giảng dạy sai lầm, chúng ta cần bỏ qua.

          Tôi rất cảm ơn Chúa khi Hội Thánh được cất lên, mọi người tin nhận Chúa Giê-xu đều sẽ được gọi ra. Chúng ta sẽ không phải được gọi ra bởi nhờ vào tài năng hay công trạng của riêng mình. Tất cả chúng ta sẽ ra đi bởi nhờ vào ân điển của Đức Chúa Trời. Ngài cứu chúng ta bởi ân điển, gìn giữ chúng ta trong ân điển, Ngài sẽ cất chúng ta ra khỏi thế gian này bằng ân điển, rồi  cũng bởi ân điển đó, chúng ta sẽ hiện diện ở đấy trong suốt thời kỳ ngàn năm bình an trước mặt Chúa.

          Mười người nữ đồng trinh không ám chỉ về Hội Thánh, họ ám chỉ về dân tộc Y-sơ-ra-ên. Các bạn thân mến, chúng ta cũng hãy để cho Chúa Giê-xu trả lời câu hỏi của các sứ đồ Ngài. Các sứ đồ đã hỏi Ngài những câu hỏi ấy. Nếu chúng ta cứ cố biện giải rằng Ngài đang phán với chúng ta về điều gì đó, thì câu trả lời sẽ khác hẳn, và như vậy chúng ta đang ngắt lời Ngài. Chúng ta hãy nên lắng nghe và nhận biết rằng, mặc dầu Chúa đang nói với một người khác, chúng ta cũng có thể áp dụng những sự dạy dỗ trong ẩn dụ đó của Ngài vào trong đời sống của mỗi chúng ta.

   ẨN DỤ VỀ MƯỜI NGƯỜI NỮ ĐỒNG TRINH

           Ma-thi-ơ 25:1  Khi ấy, nước thiên đàng sẽ giống như mười người nữ đồng trinh kia cầm đèn đi rước chàng rể.

          Để hiểu biết tốt hơn về phong tục của người Y-sơ-ra-ên trong suốt thời kỳ Tân ước, chúng ta hãy tham khảo bộ Peshitta, là một bản Kinh Thánh viết theo tiếng Sy-ri. Mặc dù nó không phải là một bản Kinh Thánh đáng được khuyến khích để xem, nhưng nó thật sự có soi rọi cho chúng ta thấy một số phong tục thời bấy giờ. Câu Kinh Thánh mà chúng ta vừa đọc trên đây theo như bản dịch Peshitta cho biết rằng, mười người nữ đồng trinh đi đến rước chàng rể lẫn cô dâu, điều này có ý nói rằng, chàng rể đang từ nơi tổ chức lễ cưới đi đến nơi dự tiệc cưới. Theo ý kiến của tôi thì mặc dầu lễ cưới của Đấng Christ và Hội Thánh xảy ra ở trên thiên đàng, nhưng tiệc cưới của Ngài được tổ chức ở trên đất này. Một phân đoạn trong Tin Lành Lu-ca hỗ trợ cho điều này. Khi Chúa Giê-xu ban ra những ẩn dụ và những lời cảnh báo này, Ngài phán rằng: “Lưng các ngươi hãy thắt lại, đèn các ngươi phải thấp lên. Hãy làm như người chờ đợi chủ mình ở tiệc cưới về, để lúc chủ đến gõ cửa thì liền mở.” (Lu-ca 12:35-36)

  Các bạn thấy đó, lễ cưới đã được tổ chức và cô dâu hiện diện với Ngài. Hiển nhiên là nếu chàng rể từ tiệc cưới đi ra thì tất nhiên cô dâu phải cùng đi với chàng, không thể nào có việc chàng rể lại đi hưởng tuần trăng mật chỉ có một mình – nếu chàng ta làm như vậy thì đó không phải là tuần trăng mật nữa.

          Thế thì ở đây, trong ẩn dụ về mười người nữ đồng trinh, Đấng Christ là hình ảnh về chàng rể đang đem cô dâu theo với chàng, những người tin nhận Chúa trên đất này đang chờ đợi Ngài đến. Trong khi mà thời kỳ đại nạn đang xảy ra trên đất, Đấng Christ đang ở trên thiên đàng với cô dâu, tức là hội thánh. Đến khi kết thúc bảy năm đại nạn, Ngài sẽ trở lại trên đất cùng với Hội Thánh của Ngài.

          Và đến đây chúng ta tìm hiểu về thái độ con người về sự của Chúa Giê-xu trên đất.

          Ma-thi-ơ  25:2-4

2  Trong các nàng đó, có năm người dại và năm người khôn. 3  Người dại khi cầm đèn đi thì không đem dầu theo cùng mình. 4  Song người khôn khi cầm đèn đi thì đem dầu theo trong bình mình.

          Dầu là biểu tượng về Thánh linh của Đức Chúa Trời. Tôi nghĩ rằng vào ngày đó cũng sẽ có nhiều kẻ giả hình giống như vào lần đầu Ngài đến trên thế gian này. Chúa Giê-xu đã gọi bọn chúng là “kẻ giả hình.” Họ có đèn nhưng lại không có dầu.

          Ma-thi-ơ 25:5-7

5  Vì chàng rể đến trễ, nên các nàng thảy đều buồn ngủ và ngủ gục. 6  Đến khuya, có tiếng kêu rằng: Kìa, chàng rể đến, hãy đi ra rước người! 7  Các nữ đồng trinh bèn thức dậy cả, sửa soạn đèn mình.

          Các bạn hãy để ý thấy rằng cả những người nữ đồng trinh khôn lẫn dại kia đều đã ngủ cả. Chỉ có một điểm khác biệt là một số có Đức Thánh Linh (biểu tượng bởi dầu), còn một số không có, bởi vì những người này không phải là những Cơ-đốc nhân chân thật.

          Xin các bạn lưu ý đến cách làm của những người nữ đồng trinh dại,

        Ma-thi-ơ 25:8-12

8  Các người dại nói với các người khôn rằng: Xin bớt dầu của các chị cho chúng tôi, vì đèn chúng tôi gần tắt. 9  Nhưng các người khôn trả lời rằng: Không, e chẳng đủ cho chúng tôi và các chị; thà các chị hãy đi đến người bán dầu mà mua. 10  Song trong khi họ đang đi mua, thì chàng rể đến; kẻ nào chực sẵn, thì đi với người cùng vào tiệc cưới, và cửa đóng lại. 11  Chặp lâu, những người nữ đồng trinh khác cũng đến và xin rằng: Hỡi Chúa, hỡi Chúa, xin mở cho chúng tôi! 12  Nhưng người đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta không biết các ngươi đâu.

     Chúng ta xin nhớ là dầu biểu tượng cho Đức Thánh Linh, và khi một người không có Đức Thánh Linh thì không thể nào đến cùng Đức Chúa Trời, vì Đức Thánh Linh ấn chứng ai thuộc về Ngài.

          Chúa Giê-xu đưa ra kết luận cho ẩn dụ này bằng lời cảnh báo sau đây:  Ma-thi-ơ 25:13,

          Vậy, hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày, cũng không biết giờ.

          Xin hãy lưu ý là “không biết ngày cũng không biết giờ” chứ không phải là thế kỷ hay năm. Thái độ của nhân loại đối với sự hiện đến của Ngài trong suốt thời kỳ tương lai là hãy thức canh. Đó là điều quan trọng nhất mà chúng ta cần phải làm.

      ẨN DỤ VỀ CÁC TA-LÂNG

          Đây là một ẩn dụ khác liên quan đến thế hệ tương lai, mà họ sẽ chờ sự trở lại trên đất này của Chúa Giê-xu.

        Ma-thi-ơ 25:14-15

14  Vả, nước thiên đàng sẽ giống như một người kia, khi đi đường xa, gọi các đầy tớ mà giao của cải mình. 15  Chủ đó cho người nầy năm ta-lâng, người kia hai, người khác một, tùy theo tài mỗi người; đoạn, chủ lên đường.

          Chúng ta hãy lưu ý rằng người chủ đó đã giao trách nhiệm cho các đầy tớ mình tùy theo khả năng của họ.

          Ma-thi-ơ 25:16-17

16  Tức thì, người đã nhận năm ta-lâng đi làm lợi ra, và được năm ta-lâng khác. 17  Người đã nhận hai ta-lâng cũng vậy, làm lợi ra được hai ta-lâng nữa.

          Các bạn nên hiểu rằng “các ta-lâng” chính là những số tiền. (Tôi tạm ví sánh một ta-lâng tương đương 20 lượng vàng). Ở đây chữ “các ta-lâng” không có nghĩa chỉ về các tài năng tự nhiên của một người, chẳng hạn như tài năng về âm nhạc, giảng dạy v.v. Nhưng sự ứng dụng của từ ngữ này đối với chúng ta là bất cứ điều gì mà Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta, thì chúng ta phải sử dụng chúng để phục vụ Ngài.

          Ma-thi-ơ 25:18   Song người chỉ nhận một thì đi đào lỗ dưới đất mà giấu tiền của chủ.

          Tất cả những đầy tớ đó đều được chủ ban cho một số tiền nhất định và được bảo hãy sử dụng nó để làm lợi thêm ra. Nhưng người nhận một ta-lâng kia đã đem chôn giấu số tiền được giao, như vậy anh ta không trung tín đối với chủ mình.

          Ma-thi-ơ 25:19-30

19  Cách lâu ngày, chủ của những đầy tớ ấy trở về khiến họ tính sổ. 20  Người đã nhận năm ta-lâng bèn đến, đem năm ta-lâng khác nữa, và thưa rằng: Lạy chúa, chúa đã cho tôi năm ta-lâng; đây nầy, tôi làm lợi ra được năm ta-lâng nữa. 21  Chủ nói với người rằng: Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi. 22  Người đã nhận hai ta-lâng cũng đến mà thưa rằng: Lạy chúa, chúa đã cho tôi hai ta-lâng; đây nầy, tôi đã làm lợi ra được hai ta-lâng nữa. 23  Chủ đáp rằng: Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi. 24  Người chỉ nhận một ta-lâng cũng đến mà thưa rằng: Lạy chúa, tôi biết chúa là người nghiêm nhặt, gặt trong chỗ mình không gieo, lượm lặt trong chỗ mình không rải ra, 25  nên tôi sợ mà đi giấu ta-lâng của chúa ở dưới đất; đây nầy, vật của chúa xin trả cho chúa. 26  Song chủ đáp rằng: Hỡi đầy tớ dữ và biếng nhác kia, ngươi biết ta gặt trong chỗ ta không gieo, và lượm lặt trong chỗ ta không rải ra; 27  vậy thì ngươi phải đưa bạc của ta lại cho người buôn bạc, rồi khi ta trở về, sẽ lấy vốn và lời. 28  Vậy, các ngươi hãy lấy ta-lâng của người nầy mà cho kẻ có mười ta-lâng. 29  Vì sẽ cho thêm kẻ nào đã có, thì họ sẽ dư dật; nhưng kẻ nào không có, thì cũng cất luôn điều họ đã có nữa. 30  Còn tên đầy tớ vô ích đó, hãy quăng nó ra ngoài là chỗ tối tăm, ở đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.

          Ở đây chúng ta lại ghi nhận được một nguyên tắc lớn lao thông qua dưới ánh sáng của ẩn dụ này – tất cả chúng ta, các bạn và tôi, rồi sẽ phải ứng hầu trước mặt Đức Chúa Trời và để khai trình lên cho Ngài mỗi thành quả sử dụng về những gì mà Ngài đã ban cho chúng ta, chúng ta có trung tín như Chúa muốn thực hiện.

          Có hai điều quan trọng sau đây đối với mỗi con cái Chúa:

          (1). Hãy nhận biết điều gì mà Đức Chúa Trời muốn chúng ta làm, cần nên xác định rõ ta-lâng mà Ngài đã ban cho chúng ta là gì. Kế đến:

          (2). Hãy trung tín trong việc sử dụng ta-lâng đó. Đối với một số người trong chúng ta, Đức Chúa Trời ban cho họ làm việc nhỏ và có thể điều ấy khiến chúng ta buồn lòng. Nhưng nếu chúng ta là người chỉ có một ta-lâng Chúa ban, rõ ràng Ngài cũng mong mỏi chúng ta hãy giữ lòng trung tín với Ngài trong việc sử dụng nó.

      SỰ PHÁN XÉT CÁC DÂN TỘC

          Trong đoạn Kinh Thánh này, Chúa chúng ta đang báo động cho dân Đức Chúa Trời về sự kiện rằng chính chúng ta hãy sẵn sàng chờ đón sự trở lại của Ngài. Điều này chắc chắn quả đúng như vậy trong những câu tiếp theo đây.

          Suốt trong thời kỳ đại nạn, tất cả mọi dân tộc trên đất sẽ có được cơ hội để nghe và tiếp nhận sứ điệp của Đức Chúa Trời. Chúng ta được bảo cho biết rằng, Tin Lành về nước thiên đàng sẽ được giảng ra khắp đất để làm chứng cho muôn dân. Thế nhưng sẽ có một số người khước từ sứ giả của Đức Chúa Trời, khước từ anh em của Đấng Christ, và họ cũng khước từ Đấng Christ.

          Ma-thi-ơ 25:31  Khi Con người ngự trong sự vinh hiển mình mà đến với các thiên sứ thánh, thì Ngài sẽ ngồi trên ngôi vinh hiển của Ngài.

          Tựu điểm của tất cả những gì được đề cập trong Bài Giảng Trên Núi Ô-li-ve, đều cùng hướng về sự đặt để Chúa Giê-xu Christ ngự trên ngai vinh hiển của Ngài trên thế gian này. Đây chính là sứ điệp của Tin Lành Ma-thi-ơ – thật ra, nó chính là sứ điệp của toàn thể Lời Đức Chúa Trời.

          Bây giờ, chúng ta sẽ thấy rằng mọi dân tộc đều sẽ bị phán xét. Có lẽ bạn sẽ hỏi rằng: “Chớ không phải sự phán xét đó áp dụng cho các cá nhân sao?” Vâng, các bạn cũng có thể cho rằng nhiều cá nhân tạo thành dân tộc. Nhưng các dân tộc chịu trách nhiệm trước mặt Đức Chúa Trời.

          Ma-thi-ơ 25:32-33

     Muôn dân nhóm lại trước mặt Ngài, rồi Ngài sẽ chia người nầy với người khác ra, như kẻ chăn chiên chia chiên với dê ra; để chiên ở bên hữu và dê ở bên tả.

                         Tôi cũng không rõ vào trường hợp đặc biệt nào mà Chúa gọi những cá nhân là dê. Toàn thể nhân loại, tức con người được gọi là chiên. Có hai loại chiên: chiên bị lạc mất và chiên được cứu. “Tất cả chúng ta ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đường nấy; Đức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên Ngài (Ê-sai 53:6) Vậy có chiên lạc mất và chiên được cứu, chứ không hề có chiên và dê. Tôi nghĩ dê tiêu biểu cho các dân tộc.

                           Chữ “muôn dân” tức là nói về các dân ngoại. Dầu họ nhóm họp lại theo quốc gia, nhưng Đức Chúa Trời đoán xét họ theo từng cá nhân. Phiên tòa này được diễn ra trên đất.

                            Xin các bạn cũng đừng nhầm lẫn cuộc phán xét này với cuộc phán xét trước Tòa Án Lớn Trắng được mô tả trong Khải huyền 20:11-15. (chúng ta sẽ tìm hiểu chi tiết nhiều cuộc phán này khi học đến sách Khải huyền)

                           Bây giờ chúng ta hãy lưu ý đến phân đoạn này nói tiếp điều gì.

          Ma-thi-ơ 25:34-40

34  Bấy giờ, vua sẽ phán cùng những kẻ ở bên hữu rằng: Hỡi các ngươi được Cha ta ban phước, hãy đến mà nhận lấy nước thiên đàng đã sắm sẵn cho các ngươi từ khi dựng nên trời đất.35  Vì ta đói, các ngươi đã cho ta ăn; ta khát, các ngươi đã cho ta uống; ta là khách lạ, các ngươi tiếp rước ta; 36  ta trần truồng, các ngươi mặc cho ta; ta đau, các ngươi thăm ta; ta bị tù, các ngươi viếng ta. 37  Lúc ấy, người công bình sẽ thưa rằng: Lạy Chúa, khi nào chúng tôi đã thấy Chúa đói, mà cho ăn; hoặc khát, mà cho uống? 38  Lại khi nào chúng tôi đã thấy Chúa là khách lạ mà tiếp rước; hoặc trần truồng mà mặc cho? 39  Hay là khi nào chúng tôi đã thấy Chúa đau, hoặc bị tù, mà đi thăm viếng Chúa? 40  Vua sẽ trả lời rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ các ngươi đã làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy của anh em ta, ấy là đã làm cho chính mình ta vậy.

     Qua lời giảng của Chúa Giê-xu nói về sự phán xét sau cùng này chúng ta cần tránh một áp dụng nhầm lẫn là ơn cứu rỗi bởi việc lành. Trên thế gian này không ai làm lành đủ để có thể hưởng được sự sống đời đời. Chúng ta được cứu chỉ qua đức tin và ân điển của Chúa Cứu Thế Giê-xu.

     Những người công chính (hay còn gọi là chiên) là những người đã tiếp nhận Đấng Christ.

     Những “người anh em ta” mà Vua gọi nơi đây có thể là những người Do-thái tin đạo trong cơn đại nạn.

          Một trăm bốn mươi bốn nghìn người Do-Thái được đóng ấn vào thời kỳ của cơn đại nạn, sẽ đi ra khắp thế gian để rao giảng sứ điệp Tin-lành về nước thiên đàng, sứ điệp đó nói về sự tiếp nhận Đấng Christ như là sinh tế chuộc tội cho họ, đồng thời hãy sẵn sàng cho ngày Chúa trở lại trên đất này ngay sau đó. Một số dân tộc sẽ từ chối Chúa. An-ti-christ sẽ bắt giết các sứ giả của Đức-Chúa-Trời, và bất kỳ ai người mà cho các sứ giả đó chỉ một ly nước lạnh thì có thể gặp rủi ro cho mạng sống. Ngày nay khi chúng ta cho ai một ly nước lạnh chẳng có giá trị đáng bao nhiêu, nhưng trong thời kỳ đại nạn, việc đó sẽ có giá trị hết sức lớn lao trước mặt Chúa. Nó có nghĩa là người ấy đứng về phía Chúa Giê-xu Christ. Sự phán xét trong ngày cuối cùng sẽ căn cứ trên nền tảng của sự việc tiếp nhận hay khước từ Chúa Giê-xu Christ của các dân tộc. Chúa phán: “Hễ các ngươi không làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy, ấy là các ngươi cũng không làm cho Ta nữa,” bởi lẽ các sứ giả đó là các đại diện cho Ngài. Đấy cũng chính là phương cách họ biểu lộ đức tin và sứ điệp nói rằng nước thiên đàng đã đến gần, họ cần ăn năn cùng quay về với Đấng Christ để được cứu rỗi.

          Còn đối với những ai từ chối Ngài, thì chỉ còn là sự phán xét cho họ mà thôi, như phân đoạn Ma-thi-ơ 25:41-46

41  Kế đó, Ngài sẽ phán cùng những người ở bên tả rằng: Hỡi kẻ bị rủa, hãy lui ra khỏi ta; đi vào lửa đời đời đã sắm sẵn cho ma quỉ và những quỉ sứ nó. 42  Vì ta đã đói, các ngươi không cho ăn; ta khát, các ngươi không cho uống; 43  ta là khách lạ, các ngươi không tiếp rước; ta trần truồng, các ngươi không mặc cho ta; ta đau và bị tù, các ngươi không thăm viếng. 44  Đến phiên các ngươi nầy bèn thưa lại rằng: Lạy Chúa, khi nào chúng tôi đã thấy Chúa, hoặc đói, hoặc khát, hoặc làm khách lạ, hoặc trần truồng, hoặc đau ốm, hoặc bị tù mà không hầu việc Ngài ư? 45  Ngài sẽ đáp lại rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ các ngươi không làm việc đó cho một người trong những người rất hèn mọn nầy, ấy là các ngươi cũng không làm cho ta nữa. 46  Rồi những kẻ nầy sẽ vào hình phạt đời đời, còn những người công bình sẽ vào sự sống đời đời.

          Thế rồi đến ngày kia, toàn thể mọi dân tộc sẽ bước vào trong vương quốc một ngàn năm. Trong số các dân tộc đó cũng có rất nhiều cá nhân từ chối Đấng Christ. Nhưng trong thời kỳ phán xét các dân tộc đó, lúc Chúa Giê-xu trở lại lần thứ hai nhằm xác định các dân tộc nào sẽ được đi vào trong vương quốc của thời đại một ngàn năm bình an ấy. Sự phán xét này rõ ràng khác hẳn và phân biệt với những sự phán xét khác.

          Khi tôi suy nghĩ đến điều này, tôi cầu nguyện cho đất nước Việt nam chúng ta cho nhiều người biết Chúa và tiếp nhận Ngài.

          Thưa các bạn chúng ta biết rằng Chúa Giê-xu sắp trở lại. Nếu các bạn là người chưa tin nhận Ngài, tôi xin kêu gọi các bạn hãy tiếp nhận Chúa Cứu Thế Giê-xu ngay hôm nay, hay càng sớm càng tốt.

          Còn đối với các bạn là Cơ đốc nhân, chúng ta hãy thức canh và chờ sẵn. Chúng ta không nên bỏ phí thì giờ và dịp tiện mà Chúa ban cho để phụng sự Ngài. Cầu xin Chúa ban cho anh em luôn trung tín trong công việc mà Chúa kêu gọi và giao cho anh em đảm trách.

NGUỒN: ĐÀI XUYÊN THẾ GIỚI