Bài 29. Chúa Giê-xu Đối Đáp

Chúa Giê-xu Đối Đáp

MA-TH-Ơ 22

          Trong đoạn 21 Ma-thi-ơ ký thuật sự việc những nhà lãnh đạo tôn giáo đã quyết định rằng Chúa Giê-xu phải chết. “Họ bèn tìm cách để bắt Ngài” nhưng họ còn sợ dân chúng thời bấy giờ. Trong Ma-thi-ơ 22 sau đây sẽ tiếp tục đề cập về cuộc đối khẩu xảy ra giữa Chúa Giê-xu với những nhà lãnh đạo tôn giáo đó. Chúa đã phán cho họ thí dụ về việc nhà Vua kia tổ chức tiệc cưới cho con trai mình. Ngài lại tiếp tục trả lời các câu hỏi của thầy tế lễ thượng phẩm cùng các trưởng lão, những câu trả lời mà Ngài đã đề cập ở trong đoạn trước đây.

  ẨN DỤ VỀ TIỆC CƯỚI.

Đây là một trong những ẩn dụ tuyệt vời nhất mà Chúa Giê-xu đã đưa ra, nó cũng áp dụng cho thời kỳ mà hiện nay các bạn và tôi đang sống.

 

Ma-thi-ơ 22:1 Đức Chúa Jêsus lại phán ví dụ cùng chúng nữa, rằng:

Các bạn hãy ghi chú về từ ngữ “lại phán” ở đây. Từ ngữ đơn giản này tỏ ra rằng Chúa Giê-xu vẫn đang đề cập đến các thầy tế lễ thượng phẩm và các trưởng lão đã được đề cập ở Ma-thi-ơ 21:23.

Ma-thi-ơ 22:2 Nước thiên đàng giống như một vua kia làm tiệc cưới cho con mình.

Rõ ràng rằng, “một vua kia” tức là Đức Chúa Cha và “con trai người” tức là Chúa Giê-xu. Các bạn hãy lưu ý rằng Chúa sử dụng lại thành ngữ “nước thiên đàng” thay vì “nước của Đức Chúa Trời” điều mà Ngài đã sử dụng trong hai thí dụ trước đây. Ẩn dụ này cũng được chép song hành với các ẩn dụ đã được chép trong Ma-thi-ơ 13. Nhưng ở đây đề cập đến sự nhấn mạnh làm thể nào và tại sao thời kỳ này lại được bắt đầu, hơn là sự việc kết thúc cho thời kỳ đó. Đây là điều chúng ta đã thấy trong Ma-thi-ơ 13.

 

Ma-thi-ơ 22:3 vua sai đầy tớ đi nhắc những người đã được mời đến dự tiệc; nhưng họ không chịu đến.

Ai là những người đã được mời? Ấy là những chiên con bị lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên. Chúa Giê-xu đã sai các Sứ đồ của Ngài đến với họ, nhắc nhở họ. Cũng như các tiên tri là những sứ giả trong thời Cựu-ước trước đó.

Ma-thi-ơ 22:4-6

4 Vua lại sai đầy tớ khác mà dặn rằng: Hãy nói với người được mời như vầy: Nầy, ta đã sửa soạn tiệc rồi; bò và thú béo đã giết xong, mọi việc đã sẵn cả, hãy đến mà dự tiệc cưới. 5 Nhưng họ không đếm xỉa đến, cứ việc đi đường mình; kẻ nầy đi ra ruộng, kẻ kia buôn bán; 6 còn những kẻ khác bắt đầy tớ của vua, mắng chưởi và giết đi.

Sự đáp ứng của họ như thế nào? Đây chính là sự khước từ của Y-sơ-ra-ên đối với lời mời gọi của Đức Chúa Trời. Họ giết các sứ giả của Ngài kể cả chính Chúa Giê-xu.

Ma-thi-ơ 22:7 Vua nổi giận, bèn sai quân lính diệt những kẻ giết người đó, và đốt phá thành của họ.

Chẳng nghi ngờ gì nữa, điều này ám chỉ đến việc thành Giê-ru-sa-lem bị tàn phá bởi Titus, hoàng đế La-mã vào năm 70 sau Công nguyên.

Ma-thi-ơ 22:8 Đoạn, vua phán cùng đầy tớ mình rằng: Tiệc cưới đã dọn xong rồi; song những người được mời không xứng dự tiệc đó.

Bấy giờ chúng ta cũng sẽ thấy được sự thay đổi quan trọng trong phương pháp và cách thức của lời mời gọi này liên quan đến thời đại hiện nay mà chúng ta đang sống là thể nào.

Ma-thi-ơ 22:9-11

9 Vậy, các ngươi hãy đi khắp các ngã tư, hễ gặp người nào thì mời cả đến dự tiệc. 10 Đầy tớ đi khắp các đường cái, nhóm lại hết thảy những người họ gặp, bất luận dữ lành, đến nỗi trong phòng đầy những người dự tiệc. 11 Vua vào xem khách dự tiệc, chợt thấy một người không mặc áo lễ

Chúng ta hãy để ý đến điều gì đã xảy ra? Trang phục dự lễ cưới đó là gì? Lời mời của Vua dành cho tất cả mọi người – nhưng có một điều nguy hiểm, ấy là đến dự lễ cưới mà không đáp ứng đúng yêu cầu của Vua đề ra. Trang phục lễ cưới đó chính là sự công nghĩa của Chúa Giê-xu Christ, điều chính yếu cho sự cứu rỗi, được cung cấp, được ban cho tất cả những ai tin nhận Ngài – Sứ đồ Phao-lô đã nói về sự công bình ban cho nhân loại ngày nay như sau: “Nhưng hiện bây giờ, sự công bình của Đức Chúa Trời, mà Luật-pháp và các đấng tiên tri đều làm chứng cho, đã bày tỏ ra ngoài Luật-pháp, tức là sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi sự tin đến Đức Chúa Giê-xu Christ, cho người nào tin. Chẳng có phân biệt chi hết.” (Rô-ma 3:21-22). Vậy tất cả mọi người cần phải có trang phục dự tiệc cưới đó.

Ma-thi-ơ 22:12 thì phán cùng người rằng: Hỡi bạn, sao ngươi vào đây mà không mặc áo lễ? Người đó làm thinh.

Hãy chú ý rằng, người ấy chẳng nói chi hết! Tôi có nghe một số người bảo rằng, họ chẳng cần phải tiếp nhận Đấng Christ, khi đến trước mặt Chúa họ sẽ đánh liều với số phận mà thôi; họ sẽ cố gắng tranh biện với Ngài về trường hợp riêng của họ. Xin chúng ta để ý người khách không mặc trang phục dự lễ cưới này, anh ta chẳng nói chi hết.

Ma-thi-ơ 22:13-14

13 Vua bèn truyền cho đầy tớ rằng: Hãy trói tay chơn nó lại, và quăng ra ngoài nơi tối tăm, là nơi sẽ có khóc lóc và nghiến răng. 14 Bởi vì có nhiều kẻ được gọi, mà ít người được chọn.

Việc nhận hay không nhận trang phục lễ cưới ấy là tùy nơi bạn, nhưng Đấng Christ đã cung cấp nó cho bạn. Lời mời gọi được ban ra cho tất cả mọi người, nhưng bạn sẽ phải đáp ứng đúng điều kiện mà Vua đã đề ra.

Bấy giờ các kẻ thù của Đấng Christ sẽ tung ra sự công kích cuối cùng vào Ngài. Người theo đảng Hê-rốt tiến lên trước, kế đến là người Sa-đu-sê và sau cùng là người Pha-ri-si xung trận – tấn công xong, họ cố gắng tìm cách trốn khỏi Chúa càng nhanh càng tốt, điều đó đánh dấu một bước ngoặc chung cùng, và ở đoạn 23 chúng ta sẽ nghe Ngài lật mặt nạ tất cả bọn chúng.

Những người theo đảng Hê-rốt đến với Ngài với câu hỏi về việc nộp thuế cho Hoàng đế Sê-sa. Những người Sa-đu-sê đến với lời chất vấn liên hệ đến sự sống lại. Người Pha-ri-si đến hỏi về điều răn lớn nhất của Luật-pháp. Chúng ta sẽ chứng kiến phương cách kỳ diệu mà Chúa áp dụng để trả lời cho các câu hỏi của những người này. Tôi xin phép được thưa rằng phương cách mà Ngài dùng ứng xử với kẻ thù, theo tôi nghĩ đó chính là một trong những bằng chứng tỏ ra rằng Ngài có đầy dẫy Thần tánh của Ngài

   CHÚA GIÊ-XU TRẢ LỜI CHO NGƯỜI THUỘC ĐẢNG HÊ-RỐT

Những người thuộc đảng Hê-rốt đến với Ngài với câu hỏi mà thật ra nó có liên hệ đến vị trí đặc biệt của họ. Họ là một đảng chính trị thuộc gia tộc của vua Hê-rốt và đồng thời cũng dựa vào những người trong gia tộc này nhằm mục đích giải phóng họ thoát khỏi ách cai trị của người La-mã. Tôi không nghĩ rằng những người theo đảng Hê-rốt được cho là thuộc đảng tôn giáo, bởi vì họ có xu hướng chính trị rất mạnh mẽ. Tuy nhiên, người Pha-ri-si rõ ràng đã lợi dụng họ, và rất có thể nhiều người thuộc phái Pha-ri-si cũng vừa là người thuộc đảng Hê-rốt.

Các bạn hãy lưu ý thấy rằng những người Pha-ri-si được xúi dục để mở cuộc tấn công đầu tiên vào Chúa Giê-xu.

Ma-thi-ơ 22:15-17

15 Bấy giờ người Pha-ri-si đi ra bàn luận với nhau, để kiếm cách bắt lỗi Đức Chúa Jêsus về lời nói. 16 Họ sai môn đồ mình với đảng vua Hê-rốt đến thưa cùng Ngài rằng: Lạy thầy, chúng tôi biết thầy là thật, và theo cách thật mà dạy đạo của Đức Chúa Trời, không tư vị ai; vì thầy không xem bề ngoài của người ta. 17 Vậy, xin thầy nói cho chúng tôi, thầy nghĩ thế nào: có nên nộp thuế cho Sê-sa hay không?

Rõ ràng là những người Pha-ri-si này đâu cần hỏi xin ý kiến của Chúa Giê-xu, chính bọn họ đã có câu giải đáp cho mình rồi. Nhưng đây là một câu hỏi đầy thủ đoạn. Nếu như Chúa đáp: “Không, các ngươi không nên nộp thuế cho Sê-sa” thì chắc Ngài sẽ bị tố cáo về tội phản bội chính quyền La-mã, mà lúc bấy giờ La-mã đang cai trị trên dân Do thái. Còn nếu Ngài đáp: “Vâng, chúng ta nên nộp thuế cho Sê-sa” thì bọn họ sẽ cho rằng Ngài không thể là Đấng Mê-si thật. Họ nghĩ rằng chắc Ngài sẽ phải rơi vào một tình huống tiến thoái lưỡng nan, không có cách nào thoát ra lối bí.

Ma-thi-ơ 22:18-19

18 Đức Chúa Jêsus biết ý xấu của họ, bèn đáp rằng: Hỡi kẻ giả hình, sao các ngươi thử ta? 19 Hãy đưa cho ta xem đồng tiền nộp thuế. Họ đưa cho Ngài một đơ-ni-ê.

Các bạn hãy để ý đến cách mà Ngài đã gọi họ: ‘những kẻ giả hình’.

Cũng thật đáng chú ý rằng Ngài đã sử dụng đồng tiền xu của bọn họ. Tôi đã từng phân vân tự hỏi tại sao Ngài đã không sử dụng đồng tiền của Ngài. Tôi nghĩ rằng, chắc hẳn Chúa chẳng có đồng xu nào.

Ma-thi-ơ 22:20  Ngài bèn phán rằng: Hình và hiệu nầy của ai?

Bấy giờ, họ đang sử dụng một loại tiền tệ hợp pháp của chính quyền La-mã, và đó chính là một loại đồng tiền kẽm La-mã.

Ma-thi-ơ 22:21 Họ trả lời rằng: Của Sê-sa. Ngài bèn phán rằng: Vậy, hãy trả cho Sê-sa vật gì của Sê-sa; và trả cho Đức Chúa Trời vật gì của Đức Chúa Trời.

Đây là một câu trả lời đáng kinh ngạc, nó giải đáp cho vấn đề có liên quan, hơn là chỉ để trả lời cho câu hỏi đó – Chắc hẳn Ngài đã làm như vậy. Hơn nữa Ngài có ý nói rằng, bọn họ đã mắc nợ Hoàng đế La-mã một số điều. Họ đang sử dụng loại tiền xu mà Hoàng đế phát hành, họ đang đi trên những con đường mà người La-mã xây dựng, và chính La-mã đã ban cho họ một thời kỳ hòa bình; thế nên đúng là họ đang mắc nợ La-mã những điều này. Bởi vậy, họ hãy “trả lại cho Sê-sa cái gì của Sê-sa.” Nhưng còn thêm một phần khác nữa: “hãy trả lại cho Đức Chúa Trời những gì thuộc về Đức Chúa Trời.

Ma-thi-ơ 22:22  Họ nghe lời ấy, đều bợ ngợ, liền bỏ Ngài mà đi.

Qua câu trả lời tuyệt diệu kia của Chúa, chúng ta thấy rõ rằng Ngài chẳng hề rơi vào bẫy mà bọn chúng đã giăng ra. Đại ý điều Ngài muốn phán với họ rằng: Mặc dầu họ có mắc nợ Sê-sa điều gì đấy, họ không được quyền thoái thác trách nhiệm của họ đối với Đức Chúa Trời.

Người theo đảng Hê-rốt lui đi, và bây giờ đến lượt người Sa-đu-sê xông vào cuộc chiến, họ cũng cố gắng gài bẫy Ngài.

  CHÚA GIÊ-XU TRẢ LỜI NGƯỜI SA-ĐU-SÊ

Ma-thi-ơ 22:23-28

23 Trong ngày đó, có người Sa-đu-sê, là kẻ nói rằng không có sự sống lại, đến gần Ngài mà hỏi rằng: 24 Thưa thầy, Môi-se có nói: Nếu người nào chết mà không có con, thì em sẽ lấy vợ góa anh để nối dòng cho anh. 25 Vả, trong chúng tôi có bảy anh em. Người anh lấy vợ và chết đi, nhưng vì chưa có con nên để vợ lại cho em. 26 Người thứ hai, thứ ba, cho đến thứ bảy cũng vậy. 27 Rốt lại, người đờn bà cũng chết. 28 Vậy, lúc sống lại, đờn bà đó sẽ làm vợ ai trong bảy người? Vì cả thảy đều đã lấy người làm vợ.

Sa-đu-sê là những người không tin có sự sống lại. Họ đã dùng một minh họa hết sức buồn cười để cố gài bẫy Chúa Giê-xu. Chúng ta hãy hình dung về một người đàn bà mà lại có đến bảy người đàn ông đều lấy nàng làm vợ. Chắc hẳn nàng ta phải từng sống tại phim trường mới có thể hoàn tất được vai diễn đầy khôi hài này phải không? Câu hỏi mà họ đặt ra là: “Nàng ta sẽ là vợ của ai?” Như thế người Sa-đu-sê trong câu hỏi này đã mắc phải sai lầm về hai phương diện, và Chúa Giê-xu đã nhắc nhở cho họ rõ về những điểm này.

Ma-thi-ơ 22:29 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi lầm, vì không hiểu Kinh Thánh, và cũng không hiểu quyền phép Đức Chúa Trời thể nào.

Người Sa-đu-sê đã thiếu hiểu biết trong cả hai lãnh vực: thiếu hiểu biết về Kinh Thánh và về quyền năng của Đức Chúa Trời, nên đã khiến cho họ đưa ra một minh họa đáng buồn cười đến như vậy. Sự giảng giải của Chúa thật hết sức đơn giản.

Ma-thi-ơ 22:30 Vì đến khi sống lại, người ta không cưới vợ, cũng không lấy chồng, song những kẻ sống lại là như thiên sứ trên trời vậy.

Chúa không có ý nói rằng họ sẽ là các thiên sứ, cũng không có ý nói rằng chúng ta rồi sẽ là những thiên sứ ở trên trời. Nhưng Ngài muốn nói rằng chúng ta sẽ giống như các thiên sứ trong việc chúng ta sẽ không cưới gả. Nói một cách khác, ở trên thiên đàng sẽ không cần thiết có sự kế tục giống nòi bằng phương diện sinh sản.

Ma-thi-ơ 22:31-32

31 Các ngươi há không đọc lời Đức Chúa Trời phán về sự sống lại của kẻ chết rằng: 32 Ta là Đức Chúa Trời của  Áp-ra-ham, Đức Chúa Trời của Y-sác, Đức Chúa Trời của Gia-cốp, hay sao? Đức Chúa Trời không phải là Chúa của kẻ chết, nhưng của kẻ sống.

Đây quả là một lời trình bày đích đáng, đầy xác quyết cho câu hỏi được nêu ra. Thế thì những người đã chết trước đây rồi thì sao? Và hôm nay Áp-ra-ham như thế nào? Vâng, ngày nay Áp-ra-ham vẫn thật sự hiện hữu như Áp-ra-ham của ngày xưa vậy. Áp-ra-ham, Y-sác, Gia-cốp chỉ đơn giản được chuyển đổi vị trí từ trái đất này đến một nơi khác mà thôi. Họ thật sự không chết – họ vẫn còn đang sống đấy. Đây cũng chính là điều thật sự xảy ra cho cả những người thân quý mến đã ra đi trong Đấng Christ, họ vẫn đang chờ mong gặp bạn ở chốn thiên đàng. Quả thật đây là một chân lý rất đổi vinh quang và phước hạnh!

Ma-thi-ơ 22:33 đó, chẳng ai dám hỏi Ngài nữa. Chúng nghe lời ấy, thì lấy làm lạ về sự dạy dỗ của Ngài.

  CHÚA GIÊ-XU TRẢ LỜI NHỮNG NGƯỜI PHA-RI-SI.

Lúc bấy giờ những người theo đảng Hê-rốt và người Sa-đu-sê đã phải bị câm miệng. Người Pha-ri-si chăm xem Chúa Giê-xu với hai nhóm này. Những người Pha-ri-si thuộc đảng tôn giáo và chính trị. Họ muốn thấy vương quốc của Vua Đa-vít ngày xưa trở lại nắm quyền cai trị đất nước, để chính họ có thể trục xuất đế quốc La-mã ra khỏi xứ. Nhằm muốn phục hồi vương quốc đó họ hiệp tác với đảng Hê-rốt, nhưng với tư cách là một đảng phái tôn giáo thì họ đối nghịch người Sa-đu-sê. Người Pha-ri-si cũng giống như hai nhóm kia, xông ra đặng gài bẫy Chúa Giê-xu, bởi vậy người đại diện cho nhóm này là một thầy dạy luật, ông ta đưa ra một câu hỏi khá thú vị.

Ma-thi-ơ 22:34-35

34 Người Pha-ri-si nghe nói Đức Chúa Jêsus đã làm cho bọn Sa-đu-sê cứng miệng, thì nhóm hiệp nhau lại. 35 Có một thầy dạy luật trong bọn họ hỏi câu nầy để thử Ngài:        

Những người Pha-ri-si này nhóm họp lại, để rồi sắp đặt một chiến lược và cử ra một luật gia rất tài ba, mà đó chính là một thầy thông giáo, một chuyên gia rất am tường Luật-pháp Môi-se, để đặt ra vấn nạn.

Ma-thi-ơ 22:36-38

36 Thưa thầy, trong luật pháp, điều răn nào là lớn hơn hết? 37 Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà yêu mến Chúa, là Đức Chúa Trời ngươi. 38 Ấy là điều răn thứ nhứt và lớn hơn hết.

Xin các bạn hãy lắng nghe câu trả lời của Chúa Giê-xu: Điều răn lớn nhất là yêu mến Đức Chúa Trời

Chúng ta để ý thấy rằng Ngài đã không trích ra bất kỳ một điều cụ thể nào trong Mười điều răn đó cả. Sau đó Ngài nói đến điều thứ hai.

Ma-thi-ơ 22:39 Còn điều răn thứ hai đây, cũng như vậy: Ngươi hãy yêu kẻ lân cận như mình.

Các bạn khó có thể nào thực hiện điều răn này cách đầy đủ trên đời sống riêng mình, vì thế các bạn sẽ thấy rằng mình đang hụt mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.

Chúa chúng ta rất thẳng thắng đối với thầy dạy luật này. Ngài phán: “Ngươi muốn biết điều răn nào là lớn hơn hết trong mười điều răn?” Hãy kính mến Đức Chúa Trời là điều răn thứ nhất lớn hơn hết và hãy yêu kẻ lân cận như mình cũng là điều răn lớn thứ hai”

Ma-thi-ơ 22:40 Hết thảy luật pháp và lời tiên tri đều bởi hai điều răn đó mà ra.

Thật ra chính hai điều răn này đã tóm tắt được toàn thể Luật-pháp Môi-se. Câu trả lời của Chúa Giê-xu rõ ràng hết sức chính xác đến nỗi mà nếu người Pha-ri-si đó là người thành thật thì chắc ông ta phải thốt lên rằng: “Chúng tôi thật đã hụt mất trong các điều răn ấy. Chúng tôi không thể nào được cứu bởi sự tuân giữ trọn vẹn Luật-pháp, chúng tôi thật rất cần có một Cứu Chúa.” Và vào lúc ấy, Chúa Giê-xu, là Đấng Cứu thế đang đi gần đến thập tự giá.

   CHÚA GIÊ-XU NÊU RA MỘT CÂU HỎI CHO NGƯỜI PHA-RI-SI

Người Pha-ri-si một lần nữa nhóm họp lại để cố gài bẫy Chúa bằng một câu hỏi khác, nhưng Ngài đã “trị cho họ một trận nên thân” bằng cách đưa ra cho họ một câu hỏi.

Ma-thi-ơ 22:41-44

41 Khi người Pha-ri-si nhóm nhau lại, thì Đức Chúa Jêsus hỏi họ rằng: 42 Về Đấng Christ, các ngươi nghĩ thể nào? Ngài là con ai? Họ đáp rằng: Con vua Đa-vít. 43 Ngài đáp rằng: Vậy, vì cớ nào vua Đa-vít được Đức Thánh Linh cảm động, gọi Đấng Christ là Chúa, mà rằng: 44 Chúa phán cùng Chúa tôi: Hãy ngồi bên hữu ta, Cho đến khi nào ta để kẻ thù nghịch ngươi dưới chơn ngươi?

Chúa Giê-xu đang trích dẫn câu Kinh Thánh này trong Thi-thiên 110:1. Nếu đúng như vậy thì làm thể nào mà Vua Đa-vít có thể gọi con mình là Chúa được? Người Pha-ri-si có thể trả lời rằng con đó chắc phải được sinh ra trong cách siêu nhiên cho Đa-vít, nên ông phải gọi con ấy là “Chúa tôi.”

Ma-thi-ơ 22:45 Vậy, nếu vua Đa-vít xưng Ngài là Chúa, thì Ngài làm con vua ấy là thể nào?

Đây là một câu hỏi cần phải suy gẫm nhiều mà Đức Chúa Giê-xu đặt ra cho người Pha-ri-si.

Có nhiều ngụ ý lớn lao hàm chứa trong câu hỏi này. Chúa muốn nói rằng Vua Đa-vít đã cảm Thánh Linh và viết ra Thi-thiên 110, và ông đã viết về Đấng Mê-si “Vậy nếu vua Đa-vít xưng Ngài là Chúa, thì Ngài làm con vua ấy là thể nào? ” Làm sao Vua Đa-vít lại có thể xưng con mình ở bậc cao hơn mình trừ phi chính Con ấy phải đúng trong vị thế như vậy!

Chỉ có câu trả lời hợp lý duy nhất cho câu hỏi này phải là sự giáng sinh bởi nữ đồng trinh mà thôi. Chúa Giê-xu là con cháu Vua Đa-vít nhưng Ngài lớn hơn Đa-vít. Con của Đa-vít không thể lớn hơn Đa-vít trừ phi có điều gì đó lớn lao hơn ban cho dòng tộc này để có thể tạo nên một người con lớn lao hơn. Ký thuật về sự sinh ra bởi nữ đồng trinh của Chúa Giê-xu mới có thể là câu giải đáp thỏa đáng cho câu hỏi khó này mà thôi. Chúa của Đa-vít đã đi vào dòng dõi của Đa-vít như đã được trình bày trong Tin lành Lu-ca: “Và thiên-sứ phán với Ma-ri rằng: Đức Thánh Linh sẽ đến trên ngươi, và quyền phép của Đấng Rất Cao sẽ che phủ ngươi dưới bóng mình, cho nên Con Thánh sanh ra phải xưng là Con Đức Chúa Trời ” (Lu-ca 1:35). Ngài lớn hơn Vua Đa-vít, bởi vì Ngài đến từ trời.

Chúa Giê-xu buộc người Pha-ra-si phải đối mặt với một sự kiện thực tế và phải nhận biết Ngài là con Vua Đa-vít và cũng chính là Chúa của Vua Đa-vít. Điều này khiến kết thúc cuộc đấu khẩu giữa Chúa Giê-xu với những nhà lãnh đạo tôn giáo đó.

Ma-thi-ơ 22:46 Không ai thưa lại được một lời, và từ ngày đó, chẳng ai dám hỏi Ngài nữa.

Sau sự việc này, bọn chúng không dám tấn công Ngài bằng ngôn từ nữa, nhưng lại quyết định giết Ngài, và đó chính là mục tiêu mà bọn chúng đang nhắm đến. Bọn chúng biết rằng không thể nào ứng khẩu nổi với Ngài, đây cũng là một trong những bằng cớ hiển nhiên chứng tỏ về Thần tánh của Chúa Giê-xu Christ.

Các bạn thân mến, Chúa Giê-xu là Đấng Tối Cao, Ngài là Vua trên muôn vua, Chúa trên muôn chúa, không một ai có thể đối đáp hay biện luận nổi trước mặt Ngài. Chúng ta là con người nhỏ bé muốn biết về Ngài, xin hãy học Lời Ngài trong Kinh Thánh sẽ biết Ngài là ai.

NGUỒN: ĐÀI XUYÊN THẾ GIỚI